Site icon Thông tin mọi mặt về Gia đình

Lẳng lặng đi theo chồng sắp cưới đánh ghen, chết lặng khi bồ của anh quay mặt lại

Mỗi ngày trôi qua, dù ở bên cạnh anh nhưng không lúc nào tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Cứ tự hỏi lòng mình có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không. Không hứa hẹn, không lãng mạn ngọt ngào, anh và tôi sống với nhau như kiểu chỉ là trách nhiệm.

Có nhiều lần tôi gợi ý nhưng anh đều lảng tránh với lý do, công việc chưa ổn định nên chưa muốn cưới vợ. Anh chỉ thích sống thử như thế này để chuẩn bị cho cuộc sống tốt hơn, để hai đứa có những trang bị cơ bản cho cuộc sống thực sau này.

Anh nói là vậy nhưng tôi có cảm giác, trong lòng anh không nghĩ như thế. Dù chưa muốn cưới, anh cũng nên đưa tôi về ra mắt bố mẹ, chính thức giới thiệu với bố mẹ mình, tôi là người yêu của anh, nhưng không… Còn tôi, dù tích cực khoe với bạn bè, bố mẹ, anh là bạn trai của mình thì anh vẫn cứ dửng dưng như không. Sống thử thì có khác gì sống thật, tiền bạc cũng tiêu như thế, tôi cũng quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho anh có khác gì một người vợ thực sự. Chỉ khác là giấy tờ chứng thực chúng tôi là vợ chồng mà thôi. Nên lý do anh đưa ra tôi cảm thấy không hợp lý.

Đêm lo ngày nghĩ, tôi đến sầu cả người vì không tìm được lý do thuyết phục vì sao anh lại không muốn cưới mình. Công việc như thế là cũng ổn, nếu muốn tiếp tục phấn đấu thì ít nhất anh cũng phải mất đôi ba năm nữa. Không lẽ, yêu nhau và sống thử với nhau lâu như vậy, anh còn muốn tôi phải đợi anh thêm ngần ấy thời gian nữa sao?

Tôi cứ thế bám theo chồng hờ và cô bạn gái của anh mà chân tay bủn rủn. Tôi chẳng biết mình
sẽ làm gì, sẽ đánh ghen ra sao, vì không còn chút sức lực và hơi thở nào nữa. (Ảnh minh họa)

Mỗi ngày trôi qua, dù ở bên cạnh anh nhưng không lúc nào tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Cứ tự hỏi lòng mình có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không. Không hứa hẹn, không lãng mạn ngọt ngào, anh và tôi sống với nhau như kiểu chỉ là trách nhiệm. Anh quên mất rằng, chúng tôi vẫn chỉ là một cặp tình nhân không phải vợ chồng. Không lãng mạn, không ngọt ngào, vậy khi lấy nhau về, gánh nặng cơm áo gạo tiền, chúng tôi sẽ ra sao? Tôi trăn trở suốt thời gian dài với những câu hỏi quẩn quanh như vậy…

Bỗng, thời gian gần đây anh thay đổi chóng mặt. Anh tự nhiên lãng mạn hơn trước, tặng hoa, tặng quà, rồi còn hay đưa tôi đi ăn. Có những tối không về nhà, anh gọi liên tục dặn tôi phải thế này thế kia. Trước đây anh không hề như vậy. Anh ăn mặc chỉn chu hơn, lo cho tôi nhiều hơn.

Sự nhạy cảm của người phụ nữ mách bảo tôi, anh có dấu hiệu lạ. Ăn diện, hay nói hay cười, thi thoảng hát hò là biểu hiện của người có bồ. Tôi giả vờ như không biết chuyện gì, vẫn là cô vợ hờ chung tình của anh. Nhưng tôi đã lên một kế hoạch theo dõi chồng. Những tối anh không ăn cơm ở nhà, tôi đều đoán được. Vì hôm đó, thế nào anh cũng ăn mặc đẹp, chỉn chu đầu tóc và không quên nói lời hay ý đẹp với tôi…

Tôi theo dõi anh gần 4 ngày, và đã phát hiện ra chuyện động trời của người yêu. Mỗi ngày đi theo anh, tôi cảm thấy nhục nhã ê chề. Anh vẫn gọi cho tôi không ăn nhưng lần này, anh đi với một cô gái khác. Họ vui vẻ nắm tay nhau, ôm hôn nhau lộ liễu công khai trên đường. Họ đi ăn rồi dắt tay nhau vào nhà nghỉ. Đứng từ xa, tôi cứ khóc như một đứa trẻ. Nhưng tôi không hề biết, cô gái đó là ai, chỉ thấy ăn mặc rất đẹp…

Tôi cứ thế bám theo chồng hờ và cô bạn gái của anh mà chân tay bủn rủn. Tôi chẳng biết mình sẽ làm gì, sẽ đánh ghen ra sao, vì không còn chút sức lực và hơi thở nào nữa. Cảnh tượng ấy khiến tôi gục ngã hoàn toàn… Bước chân mệt mỏi đi theo người đàn ông của mình, tôi chết lặng khi thấy cô gái đó quay mặt lại…

Trời ơi, không thể nhầm lẫn được. Tôi cố gắng đi lại gần để nhìn cho rõ… Đó chính là cô bạn thân, rất thân của tôi. Cô ấy và anh… yêu nhau?

Tôi đã từng khóc lóc, từng ỉ ôi, từng tâm sự buồn đau với cô ấy mỗi lần giận anh, thấy anh không nói chuyện cưới xin với mình, tôi cũng kể với cô ấy hết nỗi lòng. Và những lời khuyên, những cách tôi làm với anh, đều là do cô ấy tư vấn. Cãi nhau, chán nản, tôi đều gọi tâm sự với bạn. Giờ thì tôi biết, bạn thân và người yêu đang lén lút quan hệ với nhau.

Rõ là biết tôi sống thử với anh, tại sao cô ấy lại chọn anh, lại cướp người yêu của bạn thân? Không thể nào tin nổi đây là sự thật. Tôi cố gắng cấu một cái thật đau để nhận ra, những gì tôi thấy trước mắt đây không phải là giấc mơ mà là sự thật… Tất cả là sự thật rồi.

Họ yêu nhau từ bao giờ, họ lén lút với nhau lâu chưa? Sao lại lừa dối tôi, lại làm tổn thương trái tim yếu đuối này? Tôi đã chọn sống thử với anh, tức là tôi xác định sẽ yêu thương anh, sẽ lo lắng cho anh và làm vợ anh…

Anh lén lút yêu bạn tôi, vậy là anh có ý gì trong khi anh vẫn đang sống thử với tôi? Tôi thật sự không hiểu nổi hai người đó. Một là bạn thân, hai là chồng sắp cưới. Tại sao họ lại khiến tôi thành ra thế này? Nếu họ thực sự yêu nhau, hãy nói với tôi một câu, dù sao chúng tôi cũng đâu phải là vợ chồng. Yêu rồi chia tay, có gì là không thể… Dù lòng đau nhưng tôi sẽ chấp nhận rút lui, còn hơn là phải cay đắng phát hiện sự thật này…

Tôi đã quyết định ra đi sau khi biết sự thật ấy. Tôi dọn hết đồ đạc, đổi số điện thoại và gửi cho anh bức ảnh tôi chụp được cảnh họ hôn nhau. Vì cô ấy là bạn thân, vì anh là người tôi yêu và tôi quyết định từ bỏ để chúc phúc cho họ. Tôi đã cạn kiệt niềm tin rồi…

Theo Giadinhnet

Link 

 

 

 

Exit mobile version