“Gái gọi” của các khách hàng thuộc tầng lớp cổ cồn trắng thường nhận được mức thù lao xa xỉ, nhưng phải đáp ứng một lô yêu sách khó nhằn và phải gánh chịu nhiều rủi ro.
‘Gái gọi’ của các khách hàng thuộc tầng lớp cổ cồn trắng thường nhận được mức thù lao xa xỉ, nhưng phải đáp ứng một lô yêu sách khó nhằn và phải gánh chịu nhiều rủi ro.
Đối với những khách hàng được miêu tả là “các ông chủ của thế giới”, quan hệ tình dục chóng vánh không phải là cái họ cần. Họ cần sự thông minh, vẻ đẹp và tham vọng, và đặc biệt là ai đó đủ tinh tế để không khiến họ cảm thấy phí tiền chỉ để mua chuyện ấy.
Jeannette Angell, tác giả của hai cuốn tự truyện có tựa đề “Gái gọi” và “Quý bà”, người đã hành nghề mại dâm ở thành phố Boston vào những năm 1990 cho biết, “công ty dịch vụ nơi tôi làm việc yêu cầu nền tảng kiến thức văn hoá cao”.
“Những cô gái này có học vấn, có khả năng đàm đạo chuyện chính trị hay triết lý, thậm chí là bằng một ngôn ngữ khác. Họ là những phụ nữ mà sẽ không khiến bạn phải cảm thấy xấu hổ khi đi ăn tối cùng đồng nghiệp hay đối tác”.
“Trung bình những người đàn ông trả tiền cho dịch vụ cao cấp thường nằm trong độ tuổi từ 40 đến 50, và thường đặt 3 tiếng đồng hồ”, cựu ‘dắt gái’ Jason Itzler cho biết. Itzler bị bắt vào tháng 1/2005 vì vận hành một nhà chứa phục vụ cho giới thượng lưu ở Manhattan, New York.
“Về cơ bản, chuyện quan hệ sẽ chỉ mất cỡ 2 phút, còn phần thời gian còn lại cô gái sẽ nịnh nọt khách hàng, làm thoả mãn no nê cái tôi của anh ta”.
Vào những năm đầu của thập niên 2000, giá cho những cô gái bán hoa cao cấp này đã từ 2.000 đến 10.000USD một giờ. Nhưng thù lao ngất ngưởng cũng đi kèm với rủi ro nguy hiểm.
“Bộ vest họ mặc trên người càng đắt, thì những yêu cầu của họ càng quái đản và họ càng hách dịch”, cô Samantha Waters, người từng là một gái gọi cao cấp đã bay vòng quanh thế giới để phục vụ các chính trị gia, doanh nhân và vận động viên chuyên nghiệp cho biết.
Waters, tác giả của cuốn “Gái gọi thời Chấm Com”, được sinh ra trong một gia đình khá giả và tốt nghiệp Đại học San Francisco với tấm bằng triết học. Cô là đại diện bán hàng cho một công ty công nghệ ở Thung lũng Silicon, nhưng vẫn hành nghề mua vui cho các tỷ phú.
“Họ rất ngạo mạn, và họ đưa quyền lực mà họ sở hữu ngoài xã hội về nhà và vào phòng ngủ cùng họ. Những người thuộc tầng lớp trí thức hơn thường có những yêu sách mang lại rủi ro cao hơn. Ví dụ, họ nhiều khả năng sẽ yêu cầu bạn quan hệ mà không có bảo vệ, và rồi ném cho bạn thêm vài ngàn để xử lý rắc rối”, cô Waters nói.
Tuy nhiên, cô cho biết bao cao su là một thứ tuyệt đối phải có, ngay cả ở mức giá cao nhất. Có những khách hàng đã từng đề nghị trả giá cao gấp 3 lần cho cô nếu đồng ý bỏ qua các biện pháp bảo vệ. “Sức khoẻ của tôi có giá cao hơn”, cô nói.
Tuy nhiên, cũng có những yêu cầu được chấp thuận. “Một gã hỏi tôi liệu anh ta có thể mặc đồ nữ và yêu cầu tôi gọi anh ta là Christine thay vì Chris không, và sơn móng tay cho anh ta nữa”, cô Waters nói. “Một người khác thì muốn giả vờ như anh ta đang khoả thân xuất hiện trước mặt ban giám đốc của ngân hàng”.
Cũng không phải tất cả khách hàng đều muốn có những kiểu quan hệ quái dị. Nhiều người tìm kiếm một viễn cảnh khá giản dị là “trải nghiệm bạn gái”.
“Hầu hết đàn ông chỉ muốn có một buổi hẹn hò thật sự thoải mái và thú vị. Tôi thấy điều này thật tuyệt vời nhưng cũng hơi đáng buồn, chẳng hạn như diễn lại các cử chỉ lịch thiệp như giữ cửa mở hay hỏi bạn về loại rượu vang yêu thích. Và không bao giờ nhắc đến tiền bạc, vì là hẹn hò”.
Itzler từng quản lý tới 120 phụ nữ để phục vụ các khách hàng đầy quyền lực. “Những cô gái tôi chọn không chỉ xinh đẹp, sáng dạ mà còn tham vọng, và còn muốn tiếp cận đến những nhân vật hàng đầu. Họ có mục đích rõ ràng và đó không chỉ là tiền. Họ muốn vượt lên trên người khác”.
Những “nhân viên” của Itzler làm việc 2-3 ngày một tuần, với 1-2 buổi hẹn mỗi ngày, đồng nghĩa với việc thu nhập của họ lên đến 100.000USD (2,3 tỉ đồng) một tháng. Họ tiêu số tiền này vào các căn hộ xa xỉ, giày dép, túi xách, du lịch và đến 600USD một tuần cho việc tu bổ nhan sắc.
“Xét cho cùng, các cô gái không cần phải làm việc này. Họ nhẽ ra đã có thể cặp kè với một người đàn ông giàu có và quyền lực, người có thể chu cấp cho họ. Nhưng họ muốn tự kiếm ra tiền của chính mình và muốn được độc lập, và công việc này đã cho họ điều đó”, Itzler nói.
Theo Vietnamnet